Nhận định lý luận về phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân
Văn mẫu hay tổng hợp các nhận định lí luận văn học về phong cách nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Tuân – người nghệ sĩ suốt đời miệt mài kiếm tìm cái Đẹp. Dựa trên góc nhìn của các nhà phê bình, bài viết phân tích sâu sắc những đặc trưng nổi bật trong sáng tác của ông, như ngôn ngữ nghệ thuật giàu tính tạo hình, cái tôi tài hoa phóng khoáng và quan niệm thẩm mỹ độc đáo, thể hiện rõ nét qua hai tác phẩm tiêu biểu Vang bóng một thời và Sông Đà. Mời bạn cùng khám phá và cảm nhận!”
- Nguyễn Tuân là “người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái Đẹp” (Nguyễn Đăng Mạnh).
→ Phong cách nghệ thuật của ông gắn liền với khát vọng khám phá, tôn vinh và sáng tạo cái đẹp trong mọi khía cạnh của đời sống.
- “Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ tài hoa, uyên bác, là một cây bút độc đáo của nền văn học Việt Nam hiện đại” (Vũ Ngọc Phan).
→ Văn chương của ông thấm đẫm sự tài hoa trong từng câu chữ và từng cách cảm nhận cuộc đời.
- “Ngôn ngữ Nguyễn Tuân giàu hình ảnh, có tính nhạc, tính hội họa, đầy tính tạo hình và cảm xúc thẩm mĩ” (Lê Bá Hán).
→ Phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân thể hiện rõ ở sự tài tình trong vận dụng ngôn ngữ đa dạng và giàu sức gợi.
- “Cái tôi của Nguyễn Tuân luôn là cái tôi cá tính, phóng khoáng và tài hoa” (Nguyễn Đăng Mạnh).
→ Cái tôi nghệ sĩ không chỉ in dấu trong phong cách thể hiện mà còn trong cách ông nhìn nhận thế giới xung quanh.
- “Với Nguyễn Tuân, mỗi trang văn là một bức tranh sinh động của cảm xúc và trí tưởng tượng phong phú” (Phan Cự Đệ).
→ Ông biến mỗi hình tượng nghệ thuật thành một khoảnh khắc thăng hoa của cảm xúc.
- “Nguyễn Tuân có công làm giàu cho văn xuôi Việt Nam bằng một phong cách nghệ thuật riêng biệt: vừa cổ điển vừa hiện đại, vừa dân tộc vừa đậm sắc thái cá nhân” (Nguyễn Đăng Mạnh).
→ Phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân là sự tổng hòa giữa truyền thống và cách tân.
- 7. “Tác phẩm của Nguyễn Tuân là những chuyến đi bất tận trong thế giới của cái đẹp, cái tài hoa, cái phi thường” (Trần Đình Sử).
→ Ông sáng tạo nên một thế giới nghệ thuật rực rỡ sắc màu và đầy chất lãng mạn.
- “Nguyễn Tuân là nhà văn duy mỹ trong cảm nhận và biểu đạt hiện thực” (Hoàng Trinh).
→ Cái Đẹp trong sáng tác của Nguyễn Tuân luôn vượt lên trên khuôn khổ thực tại bình thường.
- “Nguyễn Tuân đã nâng cảm xúc và cái tôi cá nhân lên thành hệ thống giá trị thẩm mĩ riêng biệt” (Trần Đình Sử).
→ Văn chương của ông là sự thăng hoa của cái tôi sáng tạo và tư duy nghệ thuật độc lập.
- “Cái độc đáo ở Nguyễn Tuân là biến cái bình thường thành cái phi thường, biến cái đơn giản thành cái kì diệu” (Vũ Ngọc Phan).
→ Chính lối nhìn này làm cho phong cách nghệ thuật của ông luôn mới mẻ, hấp dẫn.
- “Nguyễn Tuân đã Việt hóa nhiều thể loại văn học phương Tây, nhưng vẫn giữ được bản sắc dân tộc đậm đà” (Phan Cự Đệ).
→ Phong cách nghệ thuật của ông vừa hiện đại trong hình thức, vừa đậm chất Việt trong nội dung.
- “Văn chương Nguyễn Tuân không phải chỉ là sự kể chuyện, mà là sự biểu diễn tài hoa của cái tôi nghệ sĩ” (Nguyễn Đăng Mạnh).
→ Với Nguyễn Tuân, mỗi tác phẩm là một cuộc phô diễn cảm xúc, tài năng và bản lĩnh sáng tạo.
- “Nguyễn Tuân đã nâng nghệ thuật miêu tả và cảm thụ con người lên một trình độ điêu luyện đặc biệt” (Lê Bá Hán).
→ Ông tái hiện nhân vật bằng tất cả sự tinh tế, tôn vinh vẻ đẹp trong từng dáng vẻ, cử chỉ.
- “Trong văn chương Nguyễn Tuân, nghệ thuật là mục đích, không phải chỉ là phương tiện” (Trần Đình Sử).
→ Nguyễn Tuân không dùng văn chương chỉ để phản ánh xã hội, mà trước hết để sáng tạo nghệ thuật đích thực.
- “Nguyễn Tuân đã để lại một dấu ấn không thể thay thế trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam” (Phan Cự Đệ).
→ Phong cách nghệ thuật của ông vừa là đỉnh cao cá nhân vừa góp phần quan trọng vào diện mạo chung của nền văn học nước nhà.
Xem thêm: