Thơ ca là tiếng lòng thầm kín, là những rung động chân thành của con người trước cuộc sống. Trong suốt chiều dài văn học, rất nhiều nhà thơ, nhà phê bình đã đưa ra những nhận định sâu sắc về vai trò của tình cảm và cảm xúc trong thơ. Bài viết dưới đây vanmauhay.net sẽ tổng hợp những nhận định văn học về tình cảm, cảm xúc trong Thơ chuyên sâu, giúp bạn hiểu rõ hơn vì sao cảm xúc được coi là linh hồn, là nguồn sống bất tận của thi ca.
Nhận định văn học về tình cảm cảm xúc trong Thơ
Nhận định 1:
“Thơ là tiếng lòng sâu kín nhất của con người, là nơi những cảm xúc chân thật nhất tìm thấy hình hài ngôn từ. Khi cuộc sống quá bộn bề để trái tim lên tiếng, thơ chính là cách để cảm xúc được giải thoát, bay xa.”
(Tagore)
➔ Thơ không chỉ là cách phản ánh hiện thực mà còn là tiếng nói tận đáy sâu tâm hồn. Cảm xúc trong thơ luôn là sự kết tinh của những trải nghiệm sống sâu sắc, những niềm vui, nỗi buồn không thể nói hết bằng ngôn ngữ thường nhật. Thơ làm cho tâm hồn được thấu hiểu, sẻ chia, giúp con người sống thật với cảm xúc của mình hơn.
Nhận định 2:
“Thơ là kết quả của một tâm hồn luôn nhạy cảm với mọi chuyển động của thế giới, là sự rung động mãnh liệt trước vẻ đẹp của thiên nhiên, con người, cuộc sống; và chính cảm xúc ấy là nguồn mạch làm nên giá trị bất tử cho thơ ca.”
(Xuân Diệu)
➔ Cảm xúc chính là dòng suối ngầm nuôi dưỡng thơ ca. Một bài thơ hay không thể chỉ đẹp ở ngôn từ mà còn phải đánh thức được trái tim người đọc. Xuân Diệu cho rằng, thơ tồn tại bằng cảm xúc — càng chân thật, mãnh liệt thì thơ càng có sức sống lâu bền với thời gian.
Nhận định 3:
“Thơ ca sinh ra từ những rung động chân thành nhất của tâm hồn trước cuộc đời. Nếu không có cảm xúc thực sự, thơ sẽ chỉ còn là xác chữ khô cứng, không thể chạm vào trái tim con người.”
(Tố Hữu)
➔ Cảm xúc chân thật là yếu tố quyết định sự sống còn của thơ ca. Tố Hữu nhấn mạnh rằng: Thơ không phải sự sắp xếp hình thức, mà phải là tiếng gọi thực sự từ trái tim. Người làm thơ nếu không xuất phát từ cảm xúc thực sẽ không thể truyền tải được sự đồng cảm, chia sẻ với độc giả.
Nhận định 4
“Thơ là tiếng hát của trái tim.”
(Victor Hugo)
➔ Thơ ca giống như tiếng hát tự nhiên phát ra từ tâm hồn khi cảm xúc dâng trào. Chính cảm xúc chân thành ấy khiến thơ trở nên cuốn hút và sống mãi.
Nhận định 5
“Không có cảm xúc, không thể có thơ ca.”
(Shelley)
➔ Shelley khẳng định thơ được sinh ra từ cảm xúc. Nếu không xuất phát từ sự rung động thật, thơ chỉ còn là những từ ngữ vô hồn, không có sức lay động lòng người.
Nhận định 6
“Thơ là chỗ trú ẩn của tâm hồn mệt mỏi.”
(Pasternak)
➔ Khi con người kiệt sức trước những xô bồ cuộc sống, thơ chính là nơi để tìm về với những cảm xúc thuần khiết, để lắng nghe lại tiếng nói bên trong mình, để được an ủi, chữa lành.
Xem thêm: